Tâm sự “rớt nước mắt” của bà mẹ trẻ về đứa con đầu lòng

Tôi đã khóc cạn nước mắt sau khi đọc cuốn nhật ký nhỏ của cô con gái Sam, thì ra bấy lâu nay công chúa của mẹ phải chịu cô đơn khi cả nhà đều yêu thương chăm sóc Ball như thế.

 Tôi đã quên mất mình có một cô công chúa nhỏ rất tuyệt vời

             Tôi đã quên mất mình có một cô công chúa nhỏ rất tuyệt vời

Sau khi tốt nghiệp Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur, tôi không chọn công việc gò bó tại các bệnh viện, công ty Dược mà tôi lui về phía sau mở một của hàng thuốc, vừa có thời gian chăm sóc gia đình mà vẫn cùng chồng kiếm tiền và xây dựng hạnh phúc gia đình. Cô con gái đầu lòng chính là kết quả của tình yêu của chúng tôi nhưng lại chẳng thể ngờ được sau khi tôi sinh Ball, nàng công chúa nhỏ ấy lại phải chịu nhiều cô đơn như thế.

Những câu chuyện đầu tiên

So với những bạn bè đồng trang lứa thì tôi có cuộc sống hôn nhân khá êm đềm và hạnh phúc, kinh tế ở mức bình thường nhưng còn nhiều công việc nội, ngoại phải lo nên khi mang thai Sam tôi cũng không tẩm bổ được nhiều. Chính điều đó làm tôi hối hận đến bây giờ, những ngày vừa mang thai, vừa trực ở viện khiến người tôi xanh xao, mệt mỏi, nhiều lần còn dọa xảy thai. Mẹ chồng tôi thấy vậy nên đã khuyên tôi ở nhà và mở một cửa hiệu thuốc nhỏ để kinh doanh, vừa có thời gian nghỉ ngơi mà vẫn có thể làm ra kinh tế cùng chồng. Cuộc sống tuy có chút khó khăn vất vả nhưng tôi may mắn có người chồng thương yếu hết mực, chúng tôi đều cố gắng dành sự quan tâm cho đến khi Sam ra đời.

Nhưng từ khi Sam ra đời, công việc cửa hàng thuốc ngày càng bận rộn, nguồn lực ngành Dược đang thiếu nên muốn tìm một Dược sĩ phụ rất khó, có một vài nhân viên học việc nhưng lượng kiến thức ngành Dược còn thấp, tôi chẳng thể tin tưởng giao cửa hàng thuốc cho họ. Đẻ Sam được gần 2 tháng, tôi đành thuê người trông con vì không muốn làm phiền ông bà nội, ngoại phải trông cháu. Vậy là cứ sáng đi làm, trưa lại về tranh thủ cho con bú, dần dần tôi cũng không thể đáp ứng cho Sam bú một lần vào buổi trưa nên đã vắt sữa để lại. Đó đã là một thiệt thòi với nàng công chúa nhỏ, trộm vía Sam rất ngoan nghe lời bác vú và rất ít quấy. Vậy là khoảng thời gian con từ 1 – 3 tuổi Sam ở với mẹ không nhiều. Khi Sam được 4 tuổi thì tôi phát hiện mình đã mang thai. Đúng lúc đó, chồng tôi có chuyến công tác dài ngày trong Sài Gòn, lại thêm một thử thách, một khó khăn lớn với tôi khi Sam còn nhỏ, tôi lại bụng bầu, công việc ở cửa hàng thuốc lúc nào cũng bận rộn, vì công việc của cơ quan nên tôi vẫn động viên chồng phải hoàn thành tốt. Tôi bắt đầu gồng mình lên chịu đựng, Ball chào đời cũng là lúc tôi biết mình bận rộn hơn nữa. May mắn Ball luôn khỏe mạnh không quấy khóc nhiều, ngoan giống chị Sam trước đó. Tôi nghỉ 2 tháng chăm sóc Ball, tuy có nhân viên của hàng thuốc nhưng tôi vẫn phải thường xuyên ra cửa hàng vì nhiều khách hàng cần sự tư vấn về sử dụng các loại thuốc tân dược mới của tôi. Toàn bộ thời gian ở nhà tôi dành hết để chăm sóc Ball, tôi gửi Sam ở nhà trẻ, tối mịt mới đón về. Những ngày thứ 7, chủ nhật thì lại cho bé sang nhà chị bạn chơi với đứa bé cùng tuổi. Những lúc Sam khóc đòi bế không muốn đi chơi một mình, tôi thường nói khẽ “Ngoan để mẹ bế em Ball không em Ball khóc mẹ không dỗ được, con chịu khó chơi con búp bê hôm qua mẹ mua nhé”. Lúc khác bận bịu bực tức trong người không giữ được bình tĩnh thì tôi gào lên với Sam, để yên mẹ trông em. Những mệt mỏi vì thiếu sữa, trông con, áp lực công việc khiến tôi cáu giận, đã có lúc tôi đánh Sam vì tội mè nheo, đòi tôi bế. Khi nghe tôi phân tích, phần vì yêu quý em, phần vì không muốn làm mẹ buồn nên cứ nép sau lưng mẹ, mẹ bế em đi tới đâu, Sam nhõng nhẽo đi theo tới đó nhưng tuyệt nhiên không khóc nữa. Nhiều lúc tôi thấy Sam thẩn thơ chơi một mình với búp bê, đồ chơi nấu ăn làm tôi yên tâm vào làm tiếp công việc của mình hoặc ru Ball ngủ.

          Tôi đã dành hết thời gian vào việc chăm sóc Ball và công việc

Tôi đã dành hết thời gian vào việc chăm sóc Ball và công việc

Tôi quên mất mình đang có một cô công chúa rất tuyệt vời

Việc chăm sóc Ball cùng áp lực công việc tại cử hàng thuốc, nhiều khi khiến tôi quên mất mình còn có một đứa con gái lớn mà chỉ có thời gian chăm sóc cho đứa nhỏ. Khi Sam lên 5 tuổi, tôi bắt đầu cho bé đi học chữ, bé tiếp thu nhanh và được cô giáo khen rất nhiều. Vì thế, bước vào lớp một bé đã thạo và viết được chữ rất linh hoạt. Hôm đó, vào phòng Sam tôi bỗng nhìn thấy quyển sổ nhỏ xinh màu hồng đặt trên bàn của Ba tặng sau chuyến đi công tác dài ngày. Lật từng trang giấy đọc những câu chưa tròn vành rõ chữ của con gái, tôi òa khóc: “Gửi mẹ Sam : con không thích mẹ nữa đâu nhưng buộc vẫn phải yêu mẹ. Sao mẹ toàn bế em Ball mà không bế con? Sao mẹ cứ mắng con? Con buồn lắm. Con vẫn yêu mẹ, ba và em Ball”.

Tôi bỗng giật mình tự hỏi “Bao lâu rồi tôi không bế Sam? Bao lâu rồi tôi chưa bồng đứa con gái lớn của mình? đã bao lâu rồi không cùng con may váy, áo cho búp bê, bao lâu rồi tôi không thủ thỉ hôm nay con đến trường thế nào, tôi biến thành người mẹ vô tâm từ bao giờ ? Tôi đã cố gắng làm rất nhiều việc để đem lại cho các con một cuộc sống đầy đủ nhưng thực sự điều các con cần chỉ là cái ôm của tôi, sự quan tâm mà tôi lại không làm được. Sam luôn chịu thiệt thòi mà người mẹ như tôi lại vô tâm quá. Vì khó khăn của cuộc sống tôi đã vô tình bỏ mặc con và không có thời gian để lắng nghe điều con muốn nói. Tôi đã quên mình đang có một nàng công chúa rất tuyệt vời, còn rất nhỏ nhưng đã biết thương ba mẹ và em. Tôi òa khóc sau khi đọc những dòng chữ nhỏ xinh, thiếu nét ấy, lật những trang tiếp theo, tôi còn thấy sam vẽ hình mẹ và em Ball, tôi càng thấy trạnh lòng. Tôi ôm Sam vào lòng và hít một hơi thật dài để gần con hơn. Mẹ xin lỗi công chúa của mẹ!

Vì khó khăn cuộc sống tôi quên mất Sam rất thèm một cái ôm từ mẹ

Vì khó khăn cuộc sống tôi quên mất Sam rất thèm một cái ôm từ mẹ

Thấy con say giấc, mẹ viết mấy dòng ngắn ngủi này gửi lên trang tâm sự Eva –một trang tin chia sẻ về cách nuôi dạy con. Mẹ mong rằng sẽ không có một người mẹ nào mắc sai lầm và vô tâm như mẹ nữa, con ạ! Và mẹ hi vọng rằng, sau này con lớn, con đọc lại những dòng tâm sự này thì con đừng giận mà hãy bao dung và trở thành một người có ích cho xã hội con nhé!

Mẹ biết những dòng tâm sự này chưa kể thấu những nỗi cô đơn, tủi hờn con phải chịu đựng nhưng mẹ xin hứa sẽ chia đều tình cảm cho con và em Ball. Mẹ sẽ ôm con nhiều hơn để con không phải thiệt thòi như trước nữa.

Mẹ yêu con –  Sam Sam!

 Dung Trần: giaoductretho.net


Trường Cao đẳng Dược Hà Nội