Ly hôn ai mới là người tổn thương nhiều nhất?
Nếu hôn nhân làm cho bạn hạnh phúc và vui sướng vì những thứ mình đã có thì ly hôn ai sẽ là người đau khổ nhất ngoài bạn?
Ly hôn tổn thương nhất vẫn là con trẻ
Ly hôn vết thương lòng cho con
Nếu ngày xưa chuyện vợ chồng ly hôn, tố tụng nhau ra tòa là chuyện hiếm xảy ra thì trong thời đại hiện nay việc người ta đâm đơn ly hôn ra tòa lại diễn ra như “cơm bữa”. Nguyên nhân dẫn đến cuộc sống hôn nhân “cơm chẳng lành canh chẳng ngọt” thì có vô vàn. Khi vợ chồng chia tay thì đa phần xã hội thương cảm người phụ nữ và quay sang chỉ trích người đàn ông, vì phải đến 90 % các cuộc ly hôn bắt nguồn từ việc “ông ăn chả”. Nhưng dường như đó mới chỉ là bề nổi của một tảng băng, liệu đã ai nghĩ rằng người chịu nhiều tổn thương nhất trong cuộc chiến tình cảm này là những đứa trẻ vô tội?. Đa phần người lớn ly hôn dựa trên cảm xúc và quyết định của cá nhân mình mà chưa bao giờ quan tâm tới suy nghĩ của con, hỏi han con nghĩ gì và cần gì ở người làm bố làm mẹ. Liệu có phải bố mẹ đã quá ích kỷ ngay cả với con đẻ mình. Cha mẹ thường tự cho mình cái quyền đây là chuyện của người lớn nên trẻ con không biết gì mà quan tâm. Nhưng cha mẹ lại không hiểu rằng, tâm lý của trẻ con đang lớn rất nhạy cảm. Trong những trường hợp này chúng chỉ có thể âm thầm chịu đựng hoặc phản kháng yếu ớt, cảm thấy bất lực vì tiếng nói của mình quá nhỏ bé. Nhiều người cũng nghĩ con cái lớn lên thiếu vắng tình cảm của bố hoặc mẹ thật thiệt thòi và sau này nhất định bù đắp cho con. Đáng tiếc, sau này là một khoảng thời gian quá xa, thứ mà bố mẹ muốn bù đắp chúng sẽ không cần đến nữa và thứ mà bạn nghĩ là bù đắp, là tốt cho con nhiều khi lại không phải là thứ thật sự tốt cho con, đó chỉ là mong muốn cá nhân của người cha, người mẹ mà thôi.
Ly hôn luôn là điều không ai mong muốn
Trước khi muốn kết thúc cần nghĩ đến lý do bắt đầu
Người ta thường vì thương, vì yêu nhau mà đến bên nhau và cũng vì yêu nhau quá nhiều chỉ muốn ở cạnh duy nhất một người nên mới cùng nắm tay nhau tiến tới hôn nhân. Có những tình yêu thật suôn sẻ từ lúc yêu tới lúc cưới khi luôn được mọi người chúc phúc, ca ngợi trai tài gái sắc, nhưng cũng có những đôi trắc trở không kém khi gia đình ngăn cản, bạn bè khuyên can. Nhưng khi người ta đã “say” nhau thì những lời lẽ đó dường như chẳng con ý nghĩa, họ vẫn quyết lao vào nhau mặc dù nhìn nhận ra những điểm hạn chế, vì trong họ luôn tồn tại một thứ niềm tin mãnh liệt, tin rằng mình sẽ dùng tình yêu và sự chân thành để cảm hóa được đối phương.
Cũng có những tình yêu bước vào cuộc sống hôn nhân thì đúng là đơm hoa kết trái, tô điểm thêm cho đời màu sắc tươi mới, nhưng cũng có những người khi ở cạnh nhau rồi họ lại muốn như chưa từng xuất hiện trong cuộc đời nhau. Con người đúng là sinh vật tham lam, ích kỷ, khi xảy ta những chuyện không như ý, họ chỉ biết than thân trách phận chứ ít khi nhìn thẳng vào vấn đề và hỏi xem tại sao lại có cơ sự như ngày hôm nay. Những hối hả, bon chen trong cuộc sống, cộng thêm sự bận mải về việc nuôi con béo khỏe mà họ đã quên mất rằng, khi có được nhau rồi mình càng cần phải chăm chút cho cái cây tình yêu đó nảy nở và vững chắc hơn, chứ không phải khi đã trồng được thì có quyền bỏ mặc nó, lúc này cái cây ấy sẽ muốn vươn xa hơn trong phạm vi cho phép, trong hàng rào gia đình để tìm kiếm một bầu trời mới lạ, tươi đẹp hơn. Và dần khi một người không thể chịu đựng, một người lại muốn ruồng rẫy được tự do thì hôn nhân đổ vỡ cũng chỉ là câu chuyện một sớm một chiều. Dường như họ đã quên mất rằng vì lý do gì mà mình đến với nhau, để có được ngày hôm nay mình đã đánh đổi những gì, để rồi hiện tại mỗi người chỉ quan tâm đến niềm vui trước mắt và không chịu nghĩ những vấn đề sâu xa hơn nên thành thử khi đứng giữa ngã ba đường, người làm cha làm mẹ chỉ vội vàng rẽ vào con đường mà mình cho là đúng mà quên mất rằng ở giữa ngã còn những đứa trẻ ngơ ngác đang đứng chờ.
Nguồn: giaoductretho.net