Đàn ông ngoại tình, có “hối” cũng không kịp

Có những thứ mất đi rồi người ta mới cảm nhận ra giá trị thực sự của chúng, đó là sự “trả giá” đúng nhất cho những gã đàn ông gánh mác “ngoại tình”.

Ngoại tình sẽ phải trả giá rất đắt

Ngoại tình sẽ phải trả giá rất đắt

Tôi cũng từng khẳng định mình phải chung thủy

Đáng nhẽ tôi sẽ có một câu chuyện cuộc đời thật đẹp, một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc cũng có vợ đẹp, con khôn, vậy mà tôi không biết nắm giữ và khi thực sự mất đi rồi, tôi mới biết hối lỗi thì cũng đã quá muộn màng.

Tôi đã từng có mối tình 5 năm với vợ, chúng tôi yêu nhau khi vợ tôi còn là sinh viên Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur. Với vẻ ngoài xinh xắn, tính nết dịu dàng, hiền lành cộng với sự thông minh, giỏi giang, công việc ổn định nên vợ tôi được rất nhiều anh chàng theo đuổi, tôi đã gần như ngày nào cũng phải “trồng cây si” ở trường và ở nhà cô ấy, khi đó tôi đã tưởng như không thể sống nổi nếu thiếu cô ấy. Kết quả là tôi đã cưới được người con gái mà tôi hằng mơ ước, trong thời gian đó tôi vẫn định hình mình sẽ chung thủy với cô ấy cả đời và cũng chỉ yêu cô ấy mà thôi. Nhưng có ai nói trước được điều gì, vì đôi khi cuộc sống có những cám dỗ mà ngay cả bản thân mình cũng không biết tại sao lại mắc phải. Hằng ngày tôi đi làm, về nhà đúng giờ, ăn cơm với vợ con. Vợ tôi cũng cần mẫn, chăm chồng, nuôi con khỏe dạy con ngoan rất chu đáo, chưa có điều gì khiến tôi phật lòng về người vợ của mình cả, nhưng cuộc sống như thế lại rất nhàm chán. Chỉ biết cắm đầu vào công việc, vợ cũng bận bịu con nhỏ, không còn thời gian lo lắng nhiều thứ nữa. Lâu lắm rồi chúng tôi không có cái gọi là không gian riêng tư. Một bữa ăn riêng, một ngày đi nhà hàng hay đi du lịch vài ba ngày là điều không thể. Càng ngày, tình yêu của chúng tôi càng không còn mặn nồng như trước, tình yêu đã biến thành trách nhiệm và nghĩa vụ, mờ nhạt lúc nào không hay. Rồi một ngày đẹp trời, tôi nhận được điện thoại của bạn gái cũ, người phụ nữ đó rất hiểu tôi và đã đem lòng yêu tôi từ khi còn ngồi trên mái trường Cao đẳng Y Dược. Nếu tôi không đem lòng yêu người vợ hiện tại thì có lẽ bạn gái cũ đã trở thành người vợ của tôi. Nhưng từ khi gặp vợ, đời tôi lại thay đổi, có được người vợ khó khăn là vậy, mà tôi lại chán nản, không biết trân trọng.

Bị cám dỗ hay chính bản thân tôi đang không kìm chế được bản thân mình

Bị cám dỗ hay chính bản thân tôi đang không kìm chế được bản thân mình

Cuộc điện thoại “tội lỗi” hay vì bản thân “ham của lạ”

Nhưng cuộc điện thoại “định mệnh” với người phụ nữ đó đã biến tôi thành một người đàn ông tội lỗi, hoàn cảnh cô giờ rất đáng thương, chồng ngoại tình bỏ nhà đi, để lại hai đứa con trai một tay cô phải chăm sóc mà lý do vợ chồng cô ly hôn có liên quan đến tôi. Lấy chồng, xây dựng hạnh phúc với người mới nhưng cô thường xuyên nghĩ đến tôi, mối tình đầu mà cô ta không quên được. Tôi đã an ủi, chia sẻ với nỗi đau của cô và trong một phút giây không kiềm chế được, tôi và cô ấy đã ngoại tình. Được ở bên người phụ nữ đó, tôi cảm thấy rất vui vẻ nhưng mỗi lần nhìn thấy cô ấy tôi lại tưởng tượng ra gương mặt buồn bã của người vợ mỗi lần trông ngóng tôi trở về. Tôi thấy mặc cảm và luôn sống trong sự day dứt, dày vò, tôi không dám đối diện với vợ, cô Điều dưỡng ngoan hiền, có bận rộn thế nào cũng luôn lo nghĩ cho chồng con, cơm nước đầy đủ, công việc nội ngoại luôn làm tròn bổn phận.

“Có lẽ anh không đến được tối nay với em đâu vì hôm nay là sinh nhật Lan, anh muốn dành trọn ngày hôm nay cho cô ấy, anh muốn bù đắp cho cô ấy những gì anh đã nợ cô ấy. Anh muốn cô ấy đón tuổi mới thật hạnh phúc…” Tôi chưa kịp nói hết những gì cần nói với cô nhân tình thì tôi bỗng như điếng người, cổ họng nghẹn ắng lại, chiếc điện thoại trên tay tôi rơi xuống lúc nào mà không hề hay biết. Vợ tôi đang nhìn tôi chằm chằm với những hàng nước mắt rơi lã chã, ướt sũng. Giọng cô ấy lạc hẳn đi: “Anh nói gì mà em không hiểu nổi, em đã làm gì sai mà anh lại đối xử với em như vậy? Em không tin, em không tin…, đây không phải sự thật!…”

Đã mang mác “ngoại tình”thì không thứ “xà phòng” nào có thể gột rửa

Đã mang mác “ngoại tình”thì không thứ “xà phòng” nào có thể gột rửa

Lan chạy thẳng vào trong buồng khóa chặt cửa lại, tôi đứng ngoài cửa nghe thấy tiếng cô ấy khóc không ngừng mà thấy như tim mình đau nhói. Tôi muốn được ôm cô ấy vào lòng để cầu xin sự tha thứ, muốn cô ấy cứ đánh hay mắng chửi tôi thậm tệ miễn làm sao xoa dịu được nỗi đau cho cô ấy. Nhưng vợ tôi chẳng chịu nhìn và nói với tôi một lời nào, đây là bài học tôi đáng phải nhận, tôi phải trả giá đắt cho hành động ngoại tình của mình. Tôi cũng đăng lên các trang mạng tâm sự Eva để cầu cứu, nhưng thật vô ích, thời gian trôi cứ 1 tuần rồi đến 1 tháng, vợ cứ chiến tranh lạnh với tôi và kết quả là cô ấy đã đưa cho tôi lá đơn xin ly hôn mà cô ấy đã ký sẵn với lời nhắn gửi: “Em đã suy nghĩ kỹ rồi, em không thể đi cùng anh đến cuối con đường, vì đối với em sự phản bội của anh như một lưỡi dao cắt đứt cuộc hôn nhân của chúng ta không gì có thể hàn gắn được. Em xin lỗi vì đã không thể làm khác được, chúc anh hạnh phúc!”

Cuộc hôn nhân của tôi giống như một bát nước đổ đi, nếu cho tôi có cở hội thì tôi nhất định sẽ chung thủy, là người chồng tốt và cả đời này sẽ không bao giờ nghĩ tới chuyện phản bội cô ấy. Tôi đã đánh mất đi thứ quý giá nhất trong cuộc đời và giờ có hối hận cũng không thể “gột rửa” được cái tiếng của mình, cũng giống như không thể lấy lại niềm tin của vợ mình nữa.

Nguồn: giaoductretho.net


Trường Cao đẳng Dược Hà Nội