Ba xin lỗi vì không thể cho con một gia đình hạnh phúc

Ba tự trách mình đã để cho con phải thiếu vắng tình thương của một người mẹ, thiếu đi sự đầy đủ của một gia đình để cho con phải chịu bao thiệt thòi so với bạn cùng trang lứa.

Cảnh “gà trống” phải gồng mình nuôi con

Cảnh “gà trống” phải gồng mình nuôi con

Cảnh “gà trống” phải gồng mình nuôi con

Gửi Nhật Minh _ đứa con đang lớn của Ba

Khi ngồi viết những dòng chữ này là lúc ba đang nhớ đến con cồn cào và thương con giờ này phải sống thiếu bóng của người mẹ, thiếu cha trong lúc trời bắt đầu lạnh. Ba đang nhớ đến những lúc con ngủ, gối đầu lên tay ba, con ôm chặt ba trong suốt đêm dài. Nhớ những khi cha con mình sống cũng nhau ở mảnh đất xa lạ, ba bận công việc phải đi làm về khuya, con lại thui thủi ở nhà một mình, nhiều lúc chờ ba về con lại viết mấy dòng chữ nguệch ngoạc, thiếu nét. Khi ba về, con đã gục ngủ quên trên bàn mà nước mắt vẫn ngấn lệ, chân tay thì lem nhem vì chưa kịp rửa, nhìn thấy những dòng chữ thiếu nét làm ba lại bật khóc. Ba không biết phải làm thế nào để cho con cảm thấy đủ đầy, vì việc nuôi con khỏe, dạy con ngoan ba cũng không rành rọt được như người phụ nữ. Công việc này càng khó khăn hơn khi con ốm, một mình ba gồng gánh đưa con đi viện, thuốc men, ngày đêm cho con ăn từng miếng cháo nhỏ. Nhưng trời không phụ lòng người, những ngày tháng ba con mình bên nhau, tuy ba phải thức khuya dậy sớm lo cho con bữa ăn giấc ngủ, đưa đón con đi học lúc nắng, khi mưa nhưng với ba đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, cảm giác mình vẫn có ích cho đời, vẫn cho con có cảm giác có một gia đình đầm ấm. Ba vui khi nhìn con cười, nhìn con khỏe mạnh, nhìn con được vui vẻ, học hành như các bạn cùng trang lứa và càng ngày càng giống ba về tính cách, sự nhanh nhẹn. Nhiều lúc ba thấy hình ảnh của mình trong con khi còn nhỏ.

Không có “gà mái mẹ” ba con mình vẫn luôn hạnh phúc con nhé!

Không có “gà mái mẹ” ba con mình vẫn luôn hạnh phúc con nhé!

Những tháng ngày đó ba cảm nhận rõ con cần có ba biết chừng nào và ba cũng vậy. Khi ba con mình ở cùng nhau, có biết bao khó khăn, thiếu thốn nhưng dường như tình phụ tử đã tiếp thêm sức mạnh cho ba con mình. Mọi chuyện đều ổn cả phải không con, mỗi ngày nhìn thấy con khôn lớn, học giỏi, chăm ngoan là ba đã cảm thấy đủ đầy rồi. Ba biết nhiều lần con bị bạn bè châm chọc vì không có mẹ những con luôn kìm nén cảm xúc không để ba biết, con sợ ba đau lòng phải không? Nhưng nỗi đau này sao đáng với nỗi đau con phải chịu đựng, ba xin lỗi, giá như ba có thể cho con một người mẹ đúng nghĩa, cho con có một gia đình toàn vẹn thì có lẽ con trai của ba không phải một mình ôm nỗi đau như thế.

Không có “gà mái mẹ” ba con mình vẫn luôn hạnh phúc con nhé!

Nhiều người vẫn luôn nghĩ rằng không có bàn tay người phụ nữ thì người đàn ông sẽ khó khăn trong việc nuôi dạy con cái. Ba không phủ nhận điều đó nhưng không có nghĩa ba không thể chăm sóc và nuôi nấng con thành tài. Thấy con ốm đau, lòng ba cảm thấy chua xót, cảm giác một mình gồng gánh làm ba chua xót, nếu có mẹ thì có thể việc cho con ăn, cho con uống thuốc được dễ dàng hơn, hơi ấm của người mẹ cũng làm con dễ chịu hơn. Nghĩ đến điều đó, ba cảm thấy mình thật có lỗi vì không thể cứu vãn cuộc sống hôn nhân của ba mẹ. Nhiều lúc ba giận vì người mẹ đã sinh ra con nhưng không làm tròn bổn phận của mình nhưng ba không muốn dùng những lời nặng nề với người phụ nữ đó, vì có sai trái thế nào cũng là người sinh ra con. Ba biết càng làm mọi chuyện thêm phức tạp thì người thiệt thòi chẳng ai khác mà chính là con. Con không có lỗi gì trong cuộc hôn nhân này, con cũng không đáng bị chịu những tổn thương đó. Ba chỉ biết xin lỗi vì không cho con có một gia đình như chúng bạn ngoài kia. Giờ lòng ba không còn bận tâm gì về người phụ nữ ấy nhưng cha luôn day dứt mỗi khi nghĩ đến con, một đứa con trai thông minh và hiếu động. Con vẽ rất giỏi, chăm chỉ học hành và ngoan ngoãn, vậy mà ba chẳng thể đem lại cho con một mái ấm, ba thấy mình có lỗi với con nhiều lắm. Nhiều lần thấy con hát những bài hát về mẹ, về gia đình, ba lại bật khóc, con xứng đáng được hưởng nhiều hơn những thứ ba có thể cho con bây giờ. Day dứt, cảm giác đó của ba ngày càng nhiều hơn kể từ khi xem ca khúc đó. Ba tự trách mình đã để cho con phải thiếu vắng tình thương của một người mẹ, thiếu đi sự đầy đủ của một gia đình để cho con phải chịu bao thiệt thòi. Khi lớn lên, con sẽ còn phải đối diện với những sự đàm tiếu hay áp lực từ sự đổ vỡ ngày hôm qua mà cha mẹ đã gây ra. Con có giận ba mẹ không Nhật Minh?

Thiếu vắng tình thương của mẹ nhưng hãy để ba thay thế phần trách nhiệm ấy nhé!

Thiếu vắng tình thương của mẹ nhưng hãy để ba thay thế phần trách nhiệm ấy nhé!

Bây giờ, con được ở cùng với ông bà nội, những người yêu thương con hết mực, luôn chăm sóc cho con từng bữa ăn, giấc ngủ, kèm con học hành thay trách nhiệm của ba. Nhưng ba biết lòng con vẫn luôn thiếu vắng một tình cảm yêu thương mà không gì có thể bù đắp được. Ba xin lỗi con nhiều lắm! Bây giờ ba chỉ muốn con học thật giỏi, mau trưởng thành và khôn lớn. Cầu mong cho gia đình chúng ta luôn khỏe mạnh để có thể lo cho con nhiều hơn. Ba biết con rất thông minh và nhạy cảm nhưng ba mong rằng con không bị ảnh hưởng tâm lý quá nhiều về sự chia lý của ba mẹ. Dù thế nào đi nữa, ba cũng sẽ ôm con, sát cánh cùng con và chúng ta cùng già đi con nhé!

Dung Trần: giaoductretho.net


Trường Cao đẳng Dược Hà Nội