Ai nói nuôi con một mình thì không thể hạnh phúc?

Một mình nuôi con, bị nhiều người “nguyền rủa” là câu chuyện đầy nước mắt của tôi khi trở thành bà mẹ đơn thân lúc tuổi xuân còn “phơi phới”.

              Ai nói nuôi con một mình thì không thể hạnh phúc?

Ai nói nuôi con một mình thì không thể hạnh phúc?

Người đời “nghiệt ngã” lắm, khi có chút sắc đẹp, một ít công danh thì họ sẵn sàng làm “trâu, ngựa” để săn đón bằng được nhưng khi gục ngã có khi ra đường họ chỉ phẩy tay và dè bỉu vài câu “đáng đời”. Âu cũng là một kiếp người, một lời nói cũng chẳn mất tiềm mua, ấy vậy mà họ nguyền rủa tôi khi hôn nhân đổ vỡ, trở thành mẹ đơn thân khi mới 24 tuổi đầu mà chẳng hiểu rõ nguyên nhân vì sao con tôi lại không có cha?

Từng là hoa khôi của trường Đại học danh tiếng

Nếu được xin lỗi, người đầu tiên tôi sẽ xin lỗi là người sinh ra tôi và người mà tôi sinh ra. Đã nhiều lần tôi muốn xin lỗi mẹ, người phụ nữ luôn tần tảo sớm hôm, sát cánh bên tôi lúc tôi cần, ấy vậy mà khi quyết định kết hôn sau khi đỗ trường Đại học Ngoại thương tôi lại không thể nghe lời phụ nữ ấy khuyên ngăn. Còn một người tôi muốn thầm xin lỗi là đứa con đang lớn của mình, xin lỗi vì đã không cho con có một gia đình đầy đủ, không cho con có một cái ôm ấm ấp từ cha chỉ vì những suy nghĩ nông cạn.

Khuôn mặt ưa nhìn, nước da trắng, học giỏi, con nhà gia giáo là những lời nhận xét của mọi người về tôi. Nhiều lúc tôi cảm thấy phiền vì có quá nhiều chàng trai theo đuổi khiến tôi không thể chuyên tâm vào việc học. Nhưng đúng là khi có chút nhan sắc cùng một chút gia đình khá giả thì quả thực có nhiều người sẵn sàng làm “trâu, ngựa” để săn đón. Tôi phải lòng Huy – sinh viên năm cuối của một trường kĩ thuật, sau này cũng chính là cha của An, nàng công chúa của tôi. Ngày kỉ niệm 3 năm yêu nhau cũng chính là ngày tôi thi đỗ vào một Trường Đại học danh tiếng nhất nhì cả nước, buổi tối hôm đó tôi nhận lời cầu hôn của Huy và sẵn sàng cùng anh sống cuộc sống khi mới là sinh viên năm nhất, anh mới đi làm tại một công ty xây dựng. Cả 2 bên gia đình đều ngăn cản vì chúng tôi chưa thể lo cho cuộc sống được, nhưng khi anh nói phải có bầu trước thì gia đình mới không thể ngăn cản, răm rắp nghe lời. Thế rồi, tôi mang bầu sau 2 năm chung sống và được kết hôn chỉ sau 2 tháng đó.

                 Cuộc sống hôn nhân không màu hồng

 Cuộc sống hôn nhân không màu hồng

Cuộc sống hôn nhân không màu hồng

Tưởng rằng cuộc sống hôn nhân của chúng tôi sẽ hạnh phúc, tôi vừa đi học tại trường, vừa vác bụng bầu, ngày ngày nấu cơm cho Huy đi làm. Thời gian đầu mọi chuyện có vẻ suôn sẻ nhưng rồi Huy thay đổi, anh đi sớm về khuya cũng chẳng quan tâm đến ngày công chúa sắp chào đời. Anh chán nản vì không có kinh tế bỏ mẹ con tôi khi ngày cữ không có ai chăm sóc. Ông bà nội ngoại 2 bên đều ở khá xa, tủi nhục hơn khi thấy anh có bồ nhí bên ngoài, cô ấy xinh đẹp và có thể cho anh tài chính khi anh cần. Còn tôi chỉ như một “mớ rau ôi” không làm ra tiền, không làm ra kinh tế. Một mình ôm con ở nơi xa xứ tôi mới thấm đẫm lại lời dậy bảo của mẹ. Tôi gọi điện cho mẹ rồi khóc òa lên như một đứa trẻ, nếu suy nghĩ thấu đáo hơn, lựa chọn đúng người đàn ông của cuộc đời mình thì chí ít nàng công chúa của tôi không phải thiếu vắng cha. Tôi quyết định li hôn để anh có thể tiếp tục cuộc sống mới.

Nuôi con một mình, Tôi vẫn rất hạnh phúc

Quãng thời gian đầu không có kinh nghiệm chăm con  tôi gặp rất nhiều khó khăn, tài chính kinh tế cũng phụ thuộc vào ông bà ngoại nhưng tôi tự nhủ cần phải vượt qua và cần mạnh mẽ mới có thể nuôi con khôn lớn. Nhiều người “dè bỉu” khi tôi có sắc đẹp có học thức nhưng trở thành bà mẹ đơn thân khi mới hơn 20 tuổi đầu. Phải nuôi con một mình khi điều kiện kinh tế không có, chồng bỏ đi theo người có tiền có địa vị là điều không ai mong muốn. Thế nhưng cuộc đời không ai nói trước được điều gì, chính bản thân, tôi cũng không ngờ mình lại trở thành bà mẹ đơn thân sau khi phải ly hôn với người chồng mình đã từng coi là cả thế giới, người mà tôi lựa chọn sau “ biển người” chờ đợi xếp hàng để đến với tôi.

                             Làm mẹ đơn thân vẫn có thể hạnh phúc

Làm mẹ đơn thân vẫn có thể hạnh phúc

Không chỉ có gánh nặng về kinh tế mà về mặt tâm lý, tôi còn phải nuôi An khôn lớn và trưởng thành. Điều quan trọng nhất là tôi lo lắng chính là làm sao để Bảo An không bị tổn thương về mặt tâm hồn mỗi khi bé hỏi về gia đình, về bố và khi thấy bạn bè có bố đón đưa. Với những kì nghỉ lễ dài, tôi luôn bị ám ảnh về gia đình, luôn cảm thấy cô đơn giữa hàng ngàn gia đình khác đông đủ các thành viên trong gia đình, quây quần và hạnh phúc. Nhiều khi chính tôi cảm thấy có lỗi với nàng công chúa bé bỏng của mình vì không thể cho con một gia đình đầy đủ, một hơi ấm từ cha. Nhưng tôi vẫn lấp đầy khoảng trống đó, dành nhiều thời gian bên con hơn, sau khi tốt nghiệp Đại học tôi tìm kiếm một công việc ổn định và nuôi con khôn lớn. Để cố gắng chu toàn cho con nhất mọi thứ, vào những ngày nghỉ tôi thường xuyên cùng con đi chơi để giải trí ở công viên và hiệu sách. 3 năm trở thành bà mẹ đơn thân, quãng thời gian không dài nhưng đủ làm tôi mạnh mẽ và bản lĩnh hơn nhiều. Chính trở thành bà mẹ đơn thân đã làm dậy tôi biết được nhiều điều hơn và nuôi dạy con đúng nghĩa hơn. Chỉ có lúc này, tôi mới nhận ra được giá trị đích thực của sức mạnh trong con người mình, của chính tình mẫu tử thiêng liêng và tình yêu với con người. Đến thời điểm này, tôi có con, có một công việc ổn định, độc lập tài chính thì tôi có thể ngẩng cao đầu nhìn lại người đàn ông đã vô tâm, bỏ mẹ con tôi lúc khó khăn nhất. Tôi cảm thấy hạnh phúc và không còn sợ mọi người dè bỉu khi trở thành bà mẹ đơn thân khi mới 24 tuổi đầu.

Quãng thời gian đầu quả thực khó khăn với tôi, một mình nuôi con, tài chính kinh tế không có nhưng những khó khăn này không thể cản bước tình mẫu tử thiêng liêng này. Cảm ơn trang tâm sự Eva đã cho tôi cơ hội trải lòng, chia sẻ câu chuyện cuộc đời. Tôi cũng hi vọng, nếu bạn không may có trở thành một người mẹ đơn thân như tôi thì cũng đừng sợ hãi, hãy mạnh mẽ và nuôi con khôn lớn vì tất cả sự cố gắng và thành tâm sẽ đều được đền đáp xứng đáng.

Dung Trần: giaoductretho.net


Trường Cao đẳng Dược Hà Nội